Liên kết hữu ích cho người dùng, danh sách các website ngành y tế uy tín nhất hiện nay: Trung Tâm Thuốc Central Pharmacy: trungtamthuooc.com Báo sống khỏe 24h: www.songkhoe24h.com/ Nhà thuốc Vinh Lợi: https://nhathuocvinhloi.muragon.com/ tạp chí làm đẹp eva fashion: https://evafashion.com.vn/ Tạp chí y học việt nam: https://tapchiyhocvietnam.com/

2017年07月

Khi cuộc sống đã ổn định với công việc thu nhập ổn định. Nhưng một bữa sau chuyến ra Thăm quê ở ngoài Bắc trở về, hai vợ chồng cháu đem quà lên biếu tôi. Và cô cháu lại tỉ tê :

- Cô ơi khi cô mua căn nhà thứ hai cô cũng thiếu một số tiền khá lớn vậy làm cách nào cô đã mua được vậy?

- À, có gì đâu khi cô được người quen gợi ý mua căn nhà của họ mà mình thì không có đủ tiền. Cô cũng nói với họ như vậy và họ đang cần tiền gấp vì sự tin tưởng họ nói rằng sẽ cho mình thiếu lại một ít. Tính tới tính lui vẫn thiếu một số tiền khá lớn. Cô trình bày với ngân hàng mình sẽ mua sau đó thế chấp chính căn nhà định mua đó cho ngân hàng và sẽ thanh toán qua ngân hàng chịu phí nhưng số tiền ngân hàng cho mượn vẫn còn thiếu mà cô thì vẫn muốn mua bằng được căn nhà đó. Cô suy nghĩ mãi cuối cùng cô chợt nghĩ ra một người bạn hôm trước anh ấy hỏi cô tìm giúp một căn nhà khu vực nhà cô để đặt văn phòng đại diện cho một công ty ngoài Bình Thuận họ sẽ thuê lâu dài 10 năm.

Và cô đã đặt vấn đề với anh ấy cho thuê lại chính căn nhà của mình hợp đồng mười năm với giá rẻ hơn giá thuê hơn so với giá trị thực tế đang cho thuê. Đổi lại cô sẽ lấy tiền thanh toán trước 10 năm luôn. Như vậy giá thuê không thay đổi trong mười năm họ tính ra tiền công ty luôn có nằm dự trữ trong ngân hàng mà giá này quá tốt so với lãi xuất ngân hàng lại thuận lợi cho cả đôi bên. Và công ty đã đồng ý. Thế là cô đã có đủ tiền để mua căn nhà thứ 2 và được sống du mục ngay trong thành phố. Phải cố gắng tận dụng mọi thứ mà mình có con à và cũng đừng ngại chuyển nhà nếu ta có thêm một căn nhà và cố gắng tạo ra giá trị cho căn nhà của mình bằng một sự kinh doanh gì đó để tạo giá trị cho nó. Bởi giá của một căn nhà bình thường ta có thể mua nhưng căn nhà có giá trị ta khó có thể mua được. Nhưng ta có thể tạo ra được giá trị cho mỗi căn nhà ta mua bằng lỗ lực và và ý chí của mình con ạ.

Cháu tôi nghe xong nó cũng đăm chiêu ra chiều suy nghĩ. Tôi hỏi:

- Phát tài nhỉ lại muốn mua nhà nữa sao mà hỏi kĩ vậy? Xin báo trước lần này cô không có tiền cho vay đâu nhé cô cũng đang nợ ngân hàng ngập đầu đấy. Tự con tính và lo liệu nhé.

- Dạ, con biết mà con không dám phiền cô nữa đâu ạ. Mà con cũng đâu có mua nhà, con chỉ hỏi để biết cô đã làm như thế nào thôi ạ. Thôi vợ chồng con xin phép về ạ.

Bẵng đi vài tháng không thấy cô cháu lên chơi thường xuyên như thường lệ. Gọi điện hỏi thì cháu cứ bảo 
- Con bận lắm cô ơi. Khi nào con xong việc con lên chơi ạ. 
Tôi không hiểu cháu làm gì mà bận vây lại nghe tin lúc này cháu ra Bắc liên tục về quê chồng không biết có chuyện gì với cháu không nữa. Hai vợ chồng phải lên nhà cháu xem sao. Tôi sợ cháu có chuyện gì không hay dấu tôi. Vì trước khi qua đời mẹ cháu đã có ý gửi gắm cháu cho tôi. Và linh tính không sai vừa tới cửa gặp ngay chị hàng xóm kéo ngay tôi vào nhà:

- Này chị, vợ chồng nó ra Bắc rồi không biết chúng nó làm ăn thế nào mà tôi thấy nó cứ ra ra vào vào liên tục. Rồi nghe đâu nó vay tiền nhiều lắm. Chả hiểu sao bây giờ nó bán luôn cả cái nhà này cho người ta rồi đấy chị ạ, rồi nó lại xin ở thuê lại chính căn nhà của nó bán cho người ta. Thế có khổ không cơ chứ, chả biết có chuyện gì vợ chồng tốt lắm nhưng hỏi nó chả nói chuyện gì cả , tội nghiệp chả hiểu làm ăn thế nào mà nợ đầm đìa nhà cửa bán sạch ở thuê như thế chứ?

Tôi nghe cũng như bị dội nước lạnh vào người. Gọi điện cho cháu thì không liên lạc được. Hai vợ chồng thăm mấy đứa nhỏ và dặn dò người giúp việc xong rồi về. Mấy bữa sau nghe tin cháu từ ngoài Bắc vào tôi lên trách cháu tại sao đấu tôi mọi việc cháu chỉ cười:

- Thì hôm trước cô chả bảo cháu tự lo là gì! Cháu tự lo được mà cô, cháu luôn làm đúng những gì cô chỉ dạy thôi. Nợ lần từ từ trả cũng hết mà. Chỉ sợ không có đường kiếm tiền trả mới lo cô ạ. Cháu cố gắng để giải quyết cô yên tâm đi nhé.

Tôi ra về vẫn rất lo lắng. Nhưng thái độ bình thản và tự tin của cháu khiến tôi yên tâm phần nào. Chắc cháu có chuyện gì đó ở quê chồng phải giải quyết cháu không muốn tôi lo lắng nên cố dấu.
Bẵng đi một thời gian mọi việc vẫn bình an. Hai vợ chồng cháu vẫn cặm cụi với những xe rác cùng các công nhân cần mẫn làm việc trả các khoản nợ.

Bỗng một hôm cháu xách xuống cho tôi lỉnh kỉnh một xe đủ thứ trái cây và đồ ăn. 
- Hôm nay con xuống làm cái gì ăn mừng cô ạ
- Chuyện gì?
- Dạ mọi việc đã giải quyết xong. Có gì đâu cô, ông anh chồng có khu đất với cái ao rộng. Ông cần tiền làm ăn bán rẻ mà chả ai mua vì nó không có đường vào phải đi nhờ người ta. Con về quê thấy vậy con nghe cô kể chuyện cô mua nhà như thế nào con bèn nghĩ ra con thương lượng với chủ đất đi nhờ vào khu đất có cái ao đó mua lại khu đất của họ. Nhưng họ bán giá cao quá con không đủ tiền. Con mượn lung tung cả vẫn không đủ. Con nghĩ cô cho thuê được nhưng nhà con ai thuê kiểu đó chứ. Con gọi bán rẻ cho họ rồi con thuê lại với giá cao thế là họ đồng ý ngay. Và con có tiền mua đất. Sau đó con thuê xe ủi san lấp hết thành một khu đất mặt tiền tuyệt vời và con bây giờ con đã bán nó với giá gấp 4 lần giá con mua.
Thế là cùng lúc con có thể mua được hai căn nhà như căn nhà của con đấy.
Tôi cũng chỉ biết tôn cô cháu làm sư phụ!

Bạn thân mến.. bạn từng chứng kiến nhiều người hoặc là chính bạn đã từng vô cùng máu lửa hoặc kích động, không làm chủ được cảm xúc rồi đưa ra những quyết định rất nhanh. Sau đó 1 tuần.. 1 tháng.. bạn thấy mình ngu quá thể? Có chứ?

Đến một thời điểm bạn cũng sẽ giống như tôi, hành động chậm lại, nghĩ nhiều hơn.. chúng ta thực sự không còn thời gian để thử và sai nữa rồi. Trước khi làm hãy cân nhắc thật kỹ chứ đừng làm liều. Ai đó vẫn nói liều ăn nhiều.. câu này đúng nhưng đúng với những thập niên trước, khi mà hầu hết các lĩnh vực đều trống thị phần. Còn hôm nay khi thị trường gần như bão hoà, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt.. mà bạn cứ giữ mãi tư duy liều ăn nhiều thì bạn vô tình trở thành miếng mồi cho kẻ khác ăn thì đúng hơn.

Ngày nay để đột phá bắt buộc phải có kế hoạch, chiến lược rõ ràng, chi tiết..may ra bạn mới có cửa chen chân vào thị trường. Không chỉ trongkinh doanh, mà làm bất cứ quyết định quan trọng nào cũng vậy.. bắt buộc phải có chiến lược phù hợp cho từng người căn cứ vào nguồn lực của từng cá nhân.

Như nói ở đầu, tôi thuộc tuýp người không quá máu lửa, thừa nhận bản thân không phải mẫu người ‘’mặc kệ nó.. làm tới đi’’.. đơn giản vì tôi từng chứng kiến nhiều người tắm máu vì những quyết định chóng vánh. Đặc biệt những người có tuổi thì lại càng phải cân nhắc cho kỹ, khi đưa ra quyết định hãy nhớ trên vai mình còn có gia đình, có một khối tách nhiệm không hề nhẹ.

Chắc hẳn bạn từng không điều khiển được cảm xúc rồi đưa ra những quyết định rất nhanh. Sau đó 1 tuần.. 1 tháng bạn thấy mình ngu quá thể? Có chứ?

Hãy ghi nhớ điều này, khi bạn bạn đang có 1 công việc thực sự ổn, 1 con đường khá bằng phẳng.. bạn thấy nhàm chán rồi bất chợt ai đó mang đến cho bạn 1 cơ hội trời ban hoặc bạn tự tìm ra 1 cơ hội lớn với những hứa hẹn tương lai đầy thoả mãn. Lúc đó bạn cảm thấy mình vô cùng máu lửa, từng dòng nham thạch chảy trong huyết quản, trong não.. thúc dục bạn buông bỏ tất cả để nắm lấy cơ hội trời ban ấy.

Câu hỏi đặt ra ở đây là liệu đây có thực sự là cơ hội? Nữa là liệu nó có phù hợp với bạn? Liệu bạn có đủ khả năng để biến cơ hội thành thành tựu? Liệu một ngày không xa đối mặt với thách thức bạn có chùn bước rồi thở dài hối hận với quyết định ngày hôm nay?

Tôi nói những điều này không phải để bạn mất năng lượng rồi chùn bước, mà để bạn biết cách cân nhắc rồi đưa ra những quyết định sáng suốt nhất. Vì càng về sau từng quyết định của bạn càng ảnh hưởng tới nhiều người, không chỉ quyết định quan trọng mà còn là những quyết định vô cùng hệ trọng là đằng khác, ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sông gia đình, con cái...

Với tôi mỗi khi bắt đầu nhen nhóm con đường mới tôi đều cân nhắc kỹ càng đồng thời đo lường kết quả rõ ràng từng ngày.. từng giai đoạn. Khicuộc sống đang trôi êm đềm, mỹ mãn.. đến mức tẻ nhạt.. bỗng tìm thấy một con đường mới sẽ mang lại đúng những thứ mình muốn, những hình ảnh đầy hứa hẹn ở cuối con đường làm tôi nhiều đêm mất ngủ. Hầu hết mọi người sẽ vô cùng háo hức, thậm chí là kích động rồi quyết định rẽ ngay sang con đường mới khi thấy nó “quá khả thi”.

Khái niệm “buông bỏ để thay mới” bắt đầu được để ý tới, nhưng hãy lưu tâm bài này tôi không nói về những người đang “không có gì để mất” mà tôi đặc biệt nói về những người đang có nhiều thứ để mất, cụ thể là đang có một con đường chắc chắn nhưng chưa thoả mãn. Lời khuyên dành cho bạn là khoan hãy rẽ ngang, mà hãy song song làm cả hai thứ...vẫn tiếp tục công việc cũ đồng thời dành thời gian nghiên cứ, trau dồi, chuẩn bị cho con đường mới, trước khi đặt chân vào con đường mới bạn phải thực sự hiểu về nó, phải sướm trau dồi để có khả năng bao quát mọi ngoc ngách của con đường ấy, biết đoạn nào có ổ voi ổ gà.. đoạn nào dễ đi.. đoạn nào hay xảy ra tai nạn..vv... tất cả những thuận lợi và khó khăn bạn đều nắm đc và hình dung ra đc cách giải quyết nếu không may gặp phải trở ngại.

Đến khi nào bạn nhận thấy mọi trở ngại trong danh sách bạn đều có cách giải quyết tối ưu nhất, thì đó mới là thời điểm để bạn đặt những bước chân đầu tiên trên con đường mới. Giai đoạn chuẩn bị ấy là không thể thiếu, nó giống hệt như bản vẽ 3D chi tiết của một toà cao ốc vậy, trước khi thi công mọi chi tiết và thông số vật liệu của cao ốc đều đã được vạch rõ trên bản vẽ, từ trọng lượng từng loại gạch, nghiên cứu chất đất, bày biện nội thất ra sao.... chứ còn cứ tìm một miếng đất rồi đào móng xây bừa, xây tầng nào biết tầng đấy thì rất dễ sập, sập do thiếu cột, chất đất yếu không đỡ nổi trọng lượng toà nhà, bài trí xấu... Bạn sẽ nghĩ “cơ hội mà rõ ràng thì không đến lượt mình.. mặc kệ nó.. làm tới đi” nhưng vẫn có 1 câu rằng “khi bạn không chuẩn bị kế hoạch rõ ràng.. thì bạn đang chuẩn bị cho thất bại”. Nên đừng phản biện bảo thủ nhé.

Khi bạn đã đủ khả năng bao quát lĩnh vực mới, con đường mới và có bản kế hoạch chi tiết cho từng đường đi nước bước thì hãy đặt những bước chân đầu tiên, tin tôi đi.. bạn sẽ khá tự tin đấy. Giống hệt việc bạn ôn thi kỹ càng, làm hàng trăm đề thi thử rồi, làm trăm đề bạn không bỏ sót câu nào, câu khó nhất bạn cũng làm được..thì đương nhiên buổi thi thật bạn sẽ tự tin hơn hẳn những người ôn qua loa rồi, dù đề thi có khác nhưng cũng chỉ có những dạng tựa trăm đề bạn từng thi thửu mà thôi.

Sẽ có nhiều người hỏi tôi rằng liệu đã đến lúc buông bỏ hoàn toàn cái cũ chưa? Tôi xin phép trả lời là chưa. Vị mọi thứ mới chỉ nằm ttrong não và trên giấy, mà bạn chỉ sống đc bằng những thứ hữu hình như cơm, xe cộ, tiền bạc, vv.. Nên khi bắt đầu đi hãy tạm dành 30% tổng thời gian, tâm sức để làm.. 70% còn lại vẫn tiếp tục dành cho công việc cũ.. hãy nhwos tôi đang viết cho những người “có nhiều thứu để mất”. Khi bạn dành 30% nguồn lực cho lĩnh vực mới trong một khoáng thời gian nhất định, đủ dài, bạn có thể ngủ ít hơn để dành thêm thời gian cho nó.

Từ đó bạn đo lường được kết quả: Mình dành 30% nguồn lực cho lĩnh vực mới thì đạt được kết quả như này.. thì khi dành 100% nguồn lực kết quả sẽ là “...” Đó chính là số liệu để bạn biết rằng đã đến lúc nên dấn thân 100% nguồn lực hay chưa? Nếu chưa thì do 30% nguồn lực của bạn chưa đủ sức công phá, lúc này bạn hãy tiếp tục trau dồi và nghiên cứu để gia tăng nguồn lực nâng cao kết quả. Còn nếu 30% nguồn lực mang lại kết quả cao hơn 30% giá trị nhận đc từ lĩnh vực cũ và bạn hài lòng với nó.. thì đó là thời điểm bạn Nên bẻ lái và rẽ sang con đường mới được rồi đấy.

Đương nhiên trong quá trình làm sẽ có những biến cố, những sự việc không lường trước. Nhưng như tôi nói ở trên rồi đấy.. khi bạn làm thử trăm đề thi và câu nào cũng làm được thì đề thi chính cũng chỉ xoay quanh những dạng không nằm ngoài đề thi thử mà thôi.

Còn đây là em Linh Lan.. không phải dạng vừa đâu, em ấy sinh viên mà bán hàng đạt lợi nhuận trên dưới 20 triệu. Khi đó em ấy chính thức có thể tự quyết định con đường của mình. Đương nhiên tiền không phải tất cả..Thực sự đáng để các bạn trẻ học tập đấy.

Chúc các bạn dù già dù trẻ cũng ĐỪNG LÀM LIỀU.

Đọc rất nhiều bài viết của mình chắc mọi người đều thấy mình là 1 người ham học hỏi. Bởi trải qua càng nhiều bạn sẽ càng thấy sự quan trọng của việc học, Bạn không thể nào giỏi ở tất cả lĩnh vực, bởi thời gian của mỗi người là giống nhau, chúng ra dành nhiều thời gian cho công việc gì thì chúng ta sẽ giỏi công việc đấy.

Không những học trong sách, trên lớp, học ngoài xã hội, chúng ta cần học từ những người thầy người giỏi trong 1 lĩnh vực đã làm lâu năm.

Gần đây Mình đang thực hiện dự án mới đó là dự án CƠM NHÀ - Ngon như cơm mẹ nấu.

Đây là dự án mới hoàn toàn, không liên quan đến những công việc và dự án đã làm trước đây, Dự án này khiến tôi phải dành nhiều thời gian để tìm hiểu về 1 lĩnh vực mới đó là nhà hàng được đánh giá là khá nhiều rủi ro cũng như luôn có cơ hội.

Dự án cơm nhà với mong muốn đưa 1 suất ăn Ngon - Rẻ - Sạch - No đến cho các bạn sinh viên tại hà nội.

Trong khi hầu hết các cơ sở cơm bụi đều chưa thể thoả mãn các tiêu chí trên.

Thực trạng nhiều cửa hàng cơm sử dụng nguồn nguyên liệu, thực phẩm không rõ nguồn gốc xuất sứ bị phát giác liên tục.

Thực phẩm ôi thiu, bẩn được sơ chế để đưa vào suất ăn với giá khá rẻ, kéo theo ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khoẻ người tiêu dùng nói chung và các bạn sinh viên nói riêng.

Lượng thức ăn thừa của bữa trước có thể sẽ được giữ lại tận dụng cho bữa sau, bữa sau nữa... nếu đổ đi thì lợi nhuận sụt giảm. Suất ăn giá đã rẻ rồi mà lượng thừa đổ đi thì lợi nhuận chẳng còn là bao, hoàn cảnh đó thôi thúc nhiều chủ cửa hàng cơm giữ lại thức ăn thừa để phục vụ cho bữa sau, đồng nghĩa với chất lượng của suất ăn luôn đi xuống.

Chủ cửa hàng cực kỳ khó kiểm soát lượng thức ăn thừa vì ngày nào họ cũng phải nấu ra nhiều món chính khác nhau (thịt gà, thịt lợn luộc, thịt lợn kho tàu, cá..vv....) Trước khi nấu họ khó có thể đo lường được nhu cầu của khách ngày hôm đó ăn món gì nhiều, món gì ít... hôm thì khách ăn nhiều thịt gà, hôm thì ăn nhiều thịt lợn,... người chủ luôn bị động trong việc định lượng trên nên họ chỉ có cách nấu đa dạng món. Một phần cũng vì hầu hết cơ sở cơm bụi hiện hành đều đang phục vụ nhiều tập khách hàng, có cả dân công sở, cả sinh viên, cả giáo viên, cả công nhân.. nên người chủ càng phải đa dạng hoá món ăn để khách công sở, giáo viên không “thở dài” khi nhìn vào thực đơn ngày hôm đó. Thế là ngày nào cũng có thức ăn thừa để lại cho bữa sau. Đương nhiên người trực tiếp chịu ảnh hưởng xấu là khách hàng.

Các bạn sinh viên đều đang tuổi thanh niên, sức khoẻ sung mãn và nhu cầu về dinh dưỡng rất cao. Nếu lựa trọn ăn ở các cửa hàng cơm bụi thông thường thì may ra vừa đủ no nhưng khả năng cao ăn thực phẩm bẩn, thức ăn dư, còn lựa chọn ăn ở cơ sở đảm bảo tiêu chuẩn (thường là cơm văn phòng) thì chi phí lại hơi cao và ăn không đủ no.

Và sự thật không thể phủ nhận rằng người Việt Nam không thể bỏ được bữa cơm, bạn có thể ăn cháo, bún, bánh hay sơn hào hải vị đi chăng nữa cũng sớm cồn cào ruột gan rồi quay lại bữa cơm gạo tẻ.

--------

Thấy vấn đề, có ý tưởng giải quyết nhưng để có thể biến ý tưởng, suy nghĩ thành sự thật đòi hỏi đó là sự nghiên cứu, tìm tòi học hỏi của người thực hiện.

Để giảm giá thành tăng chất lượng Tôi đã nghĩ đến những suất ăn cơm công nghiệp, nơi được nấu trong những môi trường sạch sẽ đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Phục vụ số lượng công nhân đông đảo ở các nhà máy, các khu công nghiệp lớn

Nhập đầu vào số lượng thực phẩm lớn để giảm giá thành cho nguyên vật liệu đầu vào từ các nguồn cung cấp uy tín.

Tối ưu nhân sự bằng các phương pháp quản lý hiện đại, đưa các phần mềm quản lý vào quy trình quản lý, sử dụng máy móc công nghệ thay thế con người hết mức có thể trong quá trình chế biến thực phẩm, nấu, và dọn dẹp.

------

Mọi nghiên cứu, tìm hiểu đều sẽ chỉ là lý thuyết suông nếu bạn không thấy nó được thực hiện tốt trong thực tế.

Tôi đã phải đi tìm hiểu rất nhiều. May mắn thay đã được gặp Tùng Hoàng Sơn ... Có kinh nghiệm nhiều năm trong lĩnh vực nhà hàng đặc sản tại HÀ NAM. Đồng thời cũng đang có doanh nghiệp phục vụ suất ăn công nghiệp lớn nhất nhì tại Hà Nam. Với số lượng cung cấp lên đến 4000 suất ăn/ ngày có nhiều đơn vị, nhà máy xí nghiệp trong địa bàn.

Tôi có ngỏ lời nhờ anh tư vấn và xin được xem cơ sở chế biến cũng như quy trình mà anh đang áp dụng tại công ty cung cấp suất ăn công nghiệp của mình. 
Không đắn đo nhiều Anh đã hẹn lịch mời về Hà Nam.

Chúng tôi được đón tiếp 1 cách nhiệt tình, được đi thăm 1 cơ sở chế biến nấu ăn tại chỗ phục vụ 300 suất ăn/ 1 bữa. Được tìm hiểu quy trình nấu, phục vụ tại cơ sở này. Được anh dẫn về nới chuẩn bị gần 2000 xuất ăn, sau khi chế biến xong sẽ được đưa đến các công ty bằng oto và phục vụ ăn tại công ty.

Được ăn trưa tại nhà riêng và không thiếu mấy chén rượu làm quen cũng như hiểu về quá trình phát triển của Anh.

Anh sinh năm 90, sau khi học xong thì có 1 thời gian du học bên Ngâ, sau khi về quê thì kinh doanh 1 cửa hàng đặc sản dê Núi, Vượt qua rất nhiều khó khăn thì nhà hàng bắt đầu kinh doanh ổn định cũng như có lợi nhuận đều đặn.

Gia đình anh đã bắt đầu cung cấp những suất ăn công nghiệp bắt đầu từ những năm 2005, đến nay đã có hơn 10 năm kinh nghiệp. Anh vừa đóng cửa nhà hàng của mình để bắt đầu nhận tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình mình.

Với kinh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực nhà hàng và kinh doanh suất ăn công nghiệp anh đã cho chúng tôi rất nhiều kinh nghiệp về việc chuẩn bị giấy tờ để bắt đầu, lựa chọn nơi mua dụng cụ bếp tốt nhất, lựa chọn thực thẩm chất lượng an toàn, cách xây dựng 1 căn bếp sao cho hợp lý, lên thực đơn và tính toán cơ cấu chi phí .... Rất nhiều các kinh nghiệm thực tế, cũng như sự nhiệt tình hết mình của Anh.

Chắc chắn những kinh nghiệp của anh sẽ là 1 phần quan trọng giúp Dự Án: CƠM NHÀ triển khai cũng như đạt được thành công trong tương lai.

Gửi đến Anh lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất, Chúc anh và gia đình luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.

-------------

Nếu 1 ngày bạn cũng được ai đó giúp đỡ hãy cảm ơn 1 cách chân thành nhất bởi vì Người bạn giúp chưa chắc sẽ sẵn sàng giúp bạn. Nhưng những người giúp bạn họ sẽ sẵn sàng giúp bạn thêm 1 lần nữa.

Hãy thay tôi gửi lời cảm ơn đến Anh 1 lần nữa

Nếu 1 ngày bạn chán ghét cuộc sống làm công ăn lương và cảm thấy mình sẵn sàng cho khởi nghiệp, bạn nghĩ ra một ý tưởng bá đạo, và hay đến mức bạn muốn hét lên. Nhưng đó có phải là tất cả?

Ý tưởng trong thời đại ngày nay nhiều đến nỗi, nếu nó được viết lên giấy và đổ vào đầu bạn chắc chắn bạn sẽ nhập viện ngay tức thì, để bạn biết, ý tưởng chỉ là một đống giấy vụn và đừng tự hào về nó. bạn có thể truy cập sanytuong.vn để tham khảo.

Nhiều bạn lo sợ, khi nói ra ý tưởng của mình sẽ bị người khác làm mất, và làm tốt hơn mình. Nếu còn tư duy này, bạn chưa sẵn sàng cho khởi nghiệp. ý tưởng chỉ chiếm 1% trong sự thành công của một startup, vậy 99% còn lại?

ĐAM MÊ.

Thứ này rất khó định nghĩa, khó hình dung và khó để hiểu rõ nhất. Mỗi người sống với đam mê, trải nghiệm đều khác nhau.

Người bao đêm ôm cái đam mê của mình, mang tri thức, trải nghiệm sống, những bài học xương máu đúc rút thành câu chuyện với những ngôn từ cô đọng để thay đổi tư duy của hàng, nghìn hàng triệu người, để giúp những bạn trẻ tránh đổ máu trong con đường kinh doanh như anh Nguyễn Minh Ngọc, a. Nguyễn Huy Tiến, a. Nguyễn Đình Trưởng, Trần Dương, Nguyễn Đăng Trung Hải, Nguyễn Tiến Trung … Đây là hình thái đam mê viết, đam mê sẻ chia.

Người mang sự nhiệt huyết, tuổi trẻ, sự sáng tạo, khả năng truyền tải để chống lại căn bệnh sợ tiếng anh cho người Việt như Tiến Trần-Maya, Philip Vinh …

Thằng em tôi, lăn lộn, sống trọn với từng giây từng khoảnh khắc, từng khung hình Duc Anh với ngọn lửa làm phim luôn cháy trong người,

Người giành cả ngày đêm, sáng tạo ra những công thức nấu ăn mới, những món ngon bổ dưỡng và hương vị tuyệt vời như Trần Minh Tiến…

Tóm lại, đam mê là một hình thái tuyệt vời như tình yêu vậy, mang đến con ngừoi ta cảm xúc, sự điên rồ, khả năng vượt qua cực hạn. Và cũng giống như tìm tình yêu thực sự của đời bạn, hãy đi tìm đam mê, đừng dừng lại, hãy sống, trải nghiệm, thử thách chính mình.

Đọc bài của anh Lâm Minh Chánh về vấn này và cuốn sách quy luật 10.000 giờ tạo cho tôi một cảm hứng để dành thời gian dài viết một bài đầu tiên trên Group của chúng ta.

Trước hết tôi xin giới thiệu ngắn gọn về bản thân: Tôi đang giữ vị trí lãnh đạo trong một công ty kiểm toán lớn tại Việt Nam, đã từng làmmanager tại một công ty kiểm toán Big 4. Tôi là người học khá thành công tại Việt Nam và nước ngoài. Tôi giới thiệu vậy để mọi người hiểu chuyện tôi tranh luận ở đây là nghiêm túc và từ những thứ mắt thấy, tai nghe và đầu suy nghĩ trăn trở nhiều năm.

Ý tưởng về 10.000 giờ đến từ công trình nghiên cứu của Giáo sư Anders Ericsson từ Trường Đại học Bang Florida (Mỹ). Ông nghiên cứu những người siêu thành công trong một số lĩnh vực và xem mất bao lâu họ có thể đạt đến trình độ đó và từ đó lý thuyết 10.000 giờ được áp dụng cho mọi lĩnh vực. Nhưng lý thuyết là có đúng, có thực sự chỉ đường cho chúng ta thiết lập mục tiêu và hành động? Tôi tin là không.

Thứ nhất thế giới bây giờ thay đổi rất nhanh hơn rất nhiều và có nhiều thứ tác động đến so với quá khứ, nếu Bill Gates quay lại luyện 10.000 giờ cũng không thể thành công như đã có. Bill đã từng thừa nhận trí thông minh không phải vấn đề, rằng để thành công chúng ta cần rất nhiều kỹ năng, mỗi kỹ năng mất 10.000 giờ để luyện thì lý luận này không thực tế, đừng nói đến làm được để thành công.

Thứ hai, chẳng có gì đảm bảo rằng luyện gì đó đến 10.000 sẽ đảm bảo thành công. Có lẽ trong phần lớn chúng ta, luyện để thành một người siêu thành công không phải là một mục tiêu thực tế.

Ngoài ra, chúng ta đã chứng kiến rất nhiều người rất thông minh, giỏi giang, doanh nhân hàng đầu, nhưng họ có làm những nghề mà họ được đào tạo đâu. Vậy họ luyện 10.000 giờ để làm gì và họ có thực sự luyện không, tôi nghi là không.

Cuối cùng, 10.000 giờ quy về 5 năm miệt mài luyện tập cũng dễ làm con người ta mất động lực, mất niềm tin và thất bại. Do đó lý thuyết này không thể áp dụng để xây dựng tổ chức được. Chúng ta là sản phẩm của niềm tin của mình. Nếu chúng ta không tin thì sẽ dấn đến không làm, không làm thì lý thuyết 10.000 giờ sẽ thành truyền thuyết mà thôi.

Ngược lại, tôi xin giới thiệu với mọi người một phương pháp học tăng tốc của Josh Kaufman: đây là phương pháp giúp người học làm chủ bất kỳ một kỹ năng gì trong vòng 20 giờ. Phương pháp này yêu cầu chúng ta giành 20 giờ để đạt đến trình độ có thể tự nhận ra sai và sửa chữa. Đây là một phương pháp được nhiều người áp dụng và đạt thành công trong việc học các kỹ năng mới như lập trình, học ngoại ngữ. Ấn tượng không? Phương pháp này giúp chúng ta xác định được những mục tiêu đủ ngắn, thách thức và hấp dẫn để thực hiện, từ đó tạo ra động lực; Phương pháp này rất phù hợp với việc học tập của cá nhân và đội nhóm; rất phù hợp với số đông nhân sự trẻ hiện nay. Phương pháp này cùng với lý luận tư duy đột phá của Tiến Sỹ Lê Thẩm Dương. Theo đó, chúng ta hiểu kỹ nền tảng và đột phá trên nền tảng đã có. Nó cũng phù hợp với phương pháp Kaizen làm nên một công ty Toyota hàng đầu thế giới.

• Chia nhỏ kỹ năng cần học: Khi bạn đã xác định và quyết tâm học bất kỳ một kỹ năng nào, bạn hãy chia kỹ năng đó thành các phần nhỏ. Tất cả các kỹ năng đều được tập hợp bởi các kỹ năng nhỏ hơn. Khi chúng ta càng chia nhỏ ra, chúng ra sẽ biết các kỹ năng nhỏ nào là quan trọng nhất đối với việc làm chủ kỹ năng lớn. Hãy luyện tập các kỹ năng quan trọng nhất trước.

• Học đủ để tự sửa chữa: người học thường tập hợp rất nhiều thông tin để học (mua sách, tìm và thu thập thông tin trên internet), việc này thường tạo ra sự trì hoãn quá trình học. Phương pháp này yêu cầu người học chỉ học vừa đủ để biết luyện tập và tự sửa chữa lỗi trong quá trình luyện tập. Học tập sẽ tốt hơn nếu bạn biết khi nào mình mắc lỗi và cách để khắc phục, bạn sẽ tiến bộ.

• Bỏ qua những yếu tố ngăn trở qua trình học tập: TV, internet sẽ ngăn trở bạn khi học tập. Bạn cần loại chúng khi học tập và bắt tay vào luyện tập.

• Luyện tập ít nhất 20 giờ/ kỹ năng: bạn cần kiên định và quyết tâm rèn luyện 20 giờ để làm chủ kỹ năng mình muốn.

Tin tôi đi, hãy bắt đầu từ nhỏ, rèn luyện dần dần, bạn có thể tạo ra thành công đột phá.

Cuối cùng, tôi bàn đến một chuyện mà các doanh nghiệp đều kêu than về vấn đề nhân sự giỏi, thiếu nhân tài, thiếu lãnh đạo giỏi. Qua quan sát nhiều năm, tôi cho rằng lý do quan trọng nhất là chúng ta không phát triển được nhân tài ở các cấp, lý do chính không phát triển được là thiếu một Phương pháp Học tập & amp; Phát triển của tổ chức để các nhân viên hướng theo và một Khung năng lực để nhân viên có thể làm chủ được sự phát triển của bản thân, nhanh hơn bạn bè cùng trang lứa. Tại Công ty chúng tôi, chúng tôi đã phải mất rất nhiều nguồn lực để phát triển Phương pháp Học tập và Phát triển của RSM Việt Nam, tổng hợp rất nhiều tinh hoa học tập của Việt Nam và thế giới.

Nếu bạn có mục tiêu rõ ràng, có phương pháp học tập đúng, có động lực thôi thúc, bạn sẽ có phép màu nhiệm để thay đổi bản thân mình, đạt đến thành công, thậm trí là vượt bậc. Nếu kiên trì đi theo con đường này, lo gì mà bạn và tổ chức của bạn không thành công.

Lâm Nguyễn - Phó Tổng Giám đốc
RSM Việt Nam

P/s: Tặng mọi người ảnh của Josh Kaufman

↑このページのトップヘ